Kỳ 6 – Án lệ thứ 45: Ta biết điều tốt nhất cho con

Kỳ 6 – Án lệ thứ 45: Ta biết điều tốt nhất cho con

Nam Quỳnh (dịch)

Lời giới thiệu:

Dự án Rightsinfo do luật sư tranh tụng chuyên về nhân quyền Adam Wagner thành lập ngày 22 tháng 04 năm 2015 với mục đích truyền bá kiến thức về nhân quyền tại Anh.

Loạt bài 50 Án Lệ Nhân Quyền Làm Thay Đổi Vương Quốc Anh là một trong những sản phẩm đặc sắc nhất của trang này.

Kỳ trước:

Kỳ 1 – Án lệ thứ 50: Mời lên máy bay nào, miễn Bạn không phải là người Di Gan!

Kỳ 2 – Án lệ thứ 49: Chúng tôi là một gia đình, hãy trả con lại cho tôi!

Kỳ 3 – Án lệ thứ 48: Bà ta nhảy xổ vào một đoàn tàu đang chạy. Bệnh viện đáng ra đã phải làm nhiều hơn thế

Kỳ 4 – Án lệ thứ 47: Họ đã phạm sai lầm, nhưng không phải ai cũng cần biết điều đó

Kỳ 5 : Án lệ thứ 46 – Vứt chìa khóa

Án lệ thứ 45: Ta biết điều tốt nhất cho con

“Vì cha/mẹ biết cái gì tốt nhất cho con.” Bạn đã bao giờ được nói điều này khi còn bé? Trong nhiều tình huống, suy nghĩ của một đứa trẻ thường cơ bản là bị bỏ qua , và không có gì sai với việc đó. Chúng ta phải cảm ơn cha mẹ chúng ta khi chúng ta đã lớn vì họ đã bắt chúng ta ăn rau quả , và đưa chúng ta tới trừơng dù chúng ta không hề muốn ra khỏi giường.

Nhưng khi liên quan tới việc phải rời xa người cha và chuyển đến một đất nước khác, Tòa Tối Cao Pháp Viện Anh tuyên rằng suy nghĩ của hai đứa trẻ người Anh phải được xem trọng.

protection

Mẹ hai đứa trẻ là một người Tanzania tới Anh quốc năm 1995. Cô ta xin tỵ nạn ba lần không thành công. Cha hai đứa trẻ người Anh. Hai người cha và mẹ chia tay năm 2005 và người mẹ bị buộc trở lại Tanzania sau khi thất bại trong tất cả các lần xin tỵ nạn . Tuy nhiên người cha bị nhiễm HIV và không thể chăm sóc bọn trẻ.

Việc này dẫn tới một câu hỏi khó: Có là tốt nhất cho quyền lợi bọn trẻ không nếu chúng theo mẹ cùng về Tanzania ngay cả khi chúng là công dân Anh quốc và đã lớn lên tại Anh?

Tòa quyết định rằng quyền lợi tốt nhất của bọn trẻ phải là thứ đầu tiên được xem xét. Sự quan trọng của bọn trẻ không thể bị làm giảm. Trong trường hợp này, quyền lợi tốt nhất của lũ trẻ sẽ không được bảo đảm nếu chúng phải chuyển tới một đất nước chúng không hề biết, nơi chúng phải nói một ngôn ngữ chúng không rành. Lũ trẻ đã sống ở Anh quốc cả đời chúng và sẽ phải sống chia cách với một người phụ huynh.

Điều làm cho án lệ này đặc biệt là các quan tòa đã đặt nặng mong muốn của hai đứa trẻ, 9 tuổi và 12 tuổi. Theo đó, cả người mẹ và hai đứa trẻ đều không bị trục xuất khỏi Anh quốc.

Chúng ta có thể nghĩ mình biết “cái gì tốt nhất” cho lũ trẻ, nhưng chúng ta phải đảm bảo là chúng ta đưa nhu cầu của chúng lên hàng đầu trước tiên.

Câu chuyện nói trên chỉ là tóm gọn quyết định của Tòa. Bạn có thể đọc quyết định đó ở đây: ZH (Tanzania) (FC) (Appellant) v Secretary of State for the Home Department (Respondent)

Nguồn:

Child, I Know What’s Best For You

Bạn đã đăng ký thành công!

Mừng bạn trở lại!

Bạn đã đăng ký thành công.

Vui lòng kiểm tra hộp thư để lấy link đăng nhập.

Thông tin thanh toán của bạn đã được cập nhật.

Thông tin thanh toán của bạn chưa được cập nhật.